-
NHỚ CHA
(20/01/2017 17:01:58)
-
Trong sáng tác văn chương, hình ảnh "người cha" không được đề cập nhiều như hình ảnh người mẹ. Song, suy ngẫm về người cha lại luôn mang đến cho người đọc những tình cảm lớn lao bởi sự ngưỡng mộ, lòng biết ơn sâu sắc. Sự tần tảo chịu thương chịu khó của Mẹ, sự chở che dưỡng dục của Cha đã giúp chúng ta khôn lớn, trưởng thành.
Nhà thơ Trần Thế Tuyển sinh ra ở vùng quê biển Hải Hậu, Nam Định. Lớn lên, anh "đi trăm sông ngàn suối", khi nhớ về vị mặn của muối biển quê hương cũng chính là nhớ vị mặn của mồ hôi trên lưng áo cha nắng mưa dầu dãi. Lời cha trầm ấm yêu thương như hòa trong tiếng gió biển rì rào vọng lại. Dù cha đã đi xa nhưng nụ cười bao dung, nhân hậu của cha như niềm khích lệ, động viên cho con vươn tới... Nỗi nhớ "Người Cha" trong thơ Trần Thế Tuyển như đã hòa vào với biển trời, đồng ruộng, với nắng và gió vùng quê biển mặn ân tình, nhất là trong thời khắc trước thềm năm mới... Xin trân trọng giới thiệu cùng các đồng chí, các bạn! (MB)
NHỚ CHA
(Thơ Trần Thế Tuyển)
Ngọn gió còn lưu giữ mãi
Quê Cha (Ảnh: Trần Thế Tuyển) |
Mồ hôi cha trên những luống cày
Hạt cơm còn lưu giữ mãi
Vị ngọt ngào, thơm dẻo, nồng say.
Con về cuối biển, chiều nay
Biển vẫn hát tình ca muôn thuở
Tìm cha, ngọt ngào hương lúa
Mặn mòi lưng áo, nắng mưa.
Đời người , những chuyến đò qua
Buồn vui, nghĩa tình, ân oán
Dẫu cả đời con đi xa
Vẫn nhớ hình cha khuya sớm.
Cha đi xa, tình người ở lại
Luống cày xưa, mẹ vun xới mỗi ngày
Cha đi xa, nụ cười còn mãi
Cho mùa xuân dào dạt men say.
Ngọn gió còn lưu giữ mãi
Giọng cha trầm ấm mỗi ngày
Con đi trăm sông ngàn suối
Hình cha hiển hiện đâu đây.
Hải Hậu, Xuân Đinh Dậu- 2017
T.T.T
Góp ý(0)
Thêm góp ý