-
BẢN TRƯỜNG CA TRUNG ĐOÀN 24 ANH HÙNG
(10/01/2013 14:01:35)
-
Nguyễn Văn Quân, CCB E24 có mặt trong thời điểm những năm 77, 80 của thế kỷ trước, khi Trung đoàn 24 làm nhiệm vụ giúp nước bạn Campuchia . Anh đã thức nhiều đêm và viết nên "Bản trường ca Trung đoàn 24 anh hùng". Phần Thứ Nhất: "Chiến tranh biên giới và bản trường ca trung đoàn 24 anh hùng" như là "Lời nói đầu", kèm theo 6 chương:
Chương 1: Hành quân ra biên giới
Chương 2: Vượt biên giới
Chương 3: Đối mặt
Chương 4: Đánh
Chương 5: Truy kích
Chương 6: Về nước
Website E24.com.vn xin trân trọng giới thiệu với các đồng chí và các bạn cái nhìn của người trong cuộc về những ngày tháng ác liệt mà Trung Đoàn 24 tham gia cuộc chiến Biên Giới Tây Nam...
MỞ ĐẦU:
Chiến tranh biên giới và
Bản trường ca Trung đoàn 24 Anh hùng
Chưa kịp lau khẩu súng
Và xếp lại ba lô
Sau hai mốt năm gian khổ
Cha chưa về thì con ra trận
Mẹ khô nước mắt
Vò võ thức đợi con!
Vợ tảo tần và con thơ thiếu sữa
Đất nước chưa kịp đoàn tụ
Hai miền Nam Bắc chư kip sẻ chia
Trong mỗi nhà,mỗi xóm,mỗi làng
Hơi ấm chưa lan tỏa
Chưa nguôi ngoai mất mát chiến tranh
Xác xơ cây cỏ
Hình hài đất nước.......rách bươm!
Chiến thắng vinh quang và giá máu xương phải trả
Bo bo thay gạo cũng ấm lòng!
Đất nước tôi ơi!
Tổ quốc tôi ơi!
Dân tộc tôi ơi!
Sao mà thương đau quá
Vừa đi qua hai mươi mốt năm dặm trường chiến đấu
Một chút bình yên
Vợ ôm chồng trong khát vọng yêu thương
Sau hai mươi mốt năm cách xa biền biệt
Cha ôm con sau chiến thắng trở về
Và mẹ ơi! mắt mẹ đã nhòa
Không tin là con đã về trong vòng tay của mẹ
Ơi! đất nước tôi
Nhân loại ơi! có thế?một Việt Nam làm kinh ngạc cả hành tinh!
Nhưng:
Lửa lại cháy và máu lại đổ
Trên khắp dải biên cương
Và mẹ lại mở hầu bao trao cho con mấy đồng xu lẻ
Đi đi con,giặc tan con lại về với mẹ
Lợp lại mái tranh trước khi gió Bắc tràn về
Đi đi anh,con đã ngủ ngon
Và bầu sữa của em đủ nuôi con khôn lớn
Đi đi anh kẻo muộn
Nụ hôn em để ở đáy ba lô
Và tiếng bi bô của con em cài trong mũ!
Ơi! mẹ oi! mẹ dạy chúng con
Hồn thiêng sông núi
Gấm vóc giang sơn
Dù một tấc cũng không để mất
Nay biên cương có giặc
Và chúng con
Lên đường
Ra trận!
NGUYỄN VĂN QUÂN
Góp ý(3)
- 1 - Viết bởi Lê Thu Lan Cảm xúc khi đọc bản trường ca(16/01/2013 09:01:03)
- Tôi không phải là CCB trung đoàn 24 anh hùng. Nhưng là một độc giả hâm mộ trang e24 của trung đoàn.Tôi ra trường vào tháng 3/78 và tôi được phân công công tác vào Sài gòn và đi các tỉnh miền tây. Ngày đó “ Biên giới ko ngày nào im tiếng súng ’’ nhưng tôi cũng không thể hình dung được hết những gay go ác liệt, gian lao, vất vả cùng sự hy sinh anh dũng của những người lính nói chung và trung đoàn 24 anh hùng nói riêng. Hôm nay , đọc bài trường ca trung đoàn 24 anh hùng của tác giả Nguyễn Văn Quân,Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần, lòng bồi hồi xúc động từ lời mở đầu và theo từng chương viết vì đây là lần đầu tiên tôi được đọc 1 bản trường ca viết bằng thơ về cuộc chiến tranh biên giới Tây nam và cuộc chiến mà Việt Nam với tình cảm quốc tế cao đẹp giúp đất nước Campuchia thoát khỏi thảm họa diệt chủng của Ieng –Xa –Ry, Ponpot .Thật cảm động khi bản trường ca lại do chính người trong cuộc , một người lính của trung đoàn 24 anh hùng , Người đã từng tham gia những trận đánh trong những thời khắc lịch sử huy hoàng đó nói về mình, về những đồng đội thân thương của mình và về trung đoàn 24 anh hùng, thật đáng quý và trân trọng biết bao khi chiến tranh đã lùi xa hơn 30 năm rồi nhưng tác giả vẫn nhớ như in và không nguôi ngoai, Anh đã thức nhiều đêm với tâm huyết của mình viết nên bản trường ca lịch sử đau thương nhưng rất đỗi hào hùng của trung đoàn e 24 anh hùng. Tôi đã không kìm được nước mắt khi đọc những vần thơ kể về “ tội ác của lũ quỷ điên thời nguyên thủy ’’với đau thương chồng chất mà bọn diệt chủng Ponpot đã gây ra cho đồng bào ta : “ Và Ba Trúc.Tang thương Ba Trúc ! Mái chùa thanh tịnh , réo rắt bi ai. Mấy ngàn người , máu chảy thành sông thành suối “ và vì “một lần nữa vì gấm vóc giang sơn. Dù một tấc cũng không để mất .” Các anh, những người lính trung đoàn 24 lại “ lên đường ra trận” , mang theo hình ảnh thật thân thương, thật đẹp, thật vĩ đại “Và mẹ lại mở hầu bao trao cho con mấy đồng xu lẻ. Đi đi con, giặc tan con lại về với mẹ. Lợp lại mái tranh trước khi gió Bắc tràn về. Đi đi anh,con đã ngủ ngon. Và bầu sữa của em đủ nuôi con khôn lớn. Đi đi anh kẻo muộn .Nụ hôn em để ở đáy ba lô. Và tiếng bi bô của con em cài trong mũ!” vào chiến dịch để bảo vệ quê hương, biên giới tổ quốc “ Trung đoàn 24 chúng tôi. Đứng trên mảnh đất này. Thức canh giấc ngủ bình yên cho đất nước . Chở che cánh diều và trang sách trẻ thơ. Chúng tôi Sống trên nước và chết nằm trong nước .Mát rượi phù sa,mát rượi câu hò,rạo rực lý ngựa ô ’’ và các anh đã hy sinh anh dũng để bảo vệ quê hương đất nước, lòng tôi quặn thắt , tim nhói đau khi đọc những vần thơ về tấm gương hy sinh của các anh, “Trần Thống,chính trị viên C5 hy sinh .Nguyễn Quân thay vị trí Hàng dừa rủ bóng xuống dòng kênh! Lại tin báo hy sinh .Đại đội trưởng Đinh Công Huyên .Chia đôi lựu đạn.....trong vòng vây quân thù! Thân thể anh trôi theo câu hát ru .Lá bằng lăng tím đỏ! Lại thêm tin dữ .Đại đội trưởng Tô Xuân Nghĩ .Cầm trái B40 lao vào bụng xe tăng. Chỗ anh nằm .Máu nhuốm đỏ gốc cây vú sữa .Lại thêm tin dữ báo về .Sở chỉ huy .Anh hùng Lực Lượng Vũ Trang Chu Minh Tua .Không còn nữa! Trong tay anh....đã hết đạn rồi .Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn bốn ơi. Hàng cọ rủ và sông Thao ngừng chảy .Thương đau! Chính trị viên Lê Bá Tài Lại vừa ngã xuống .Tin dữ dồn dập. Sở chỉ huy Lặng như tờ .Dải băng tang Đính vào lá cờ "Quyết Thắng!".Và.. Trưởng ban tuyên huấn Trần Đức Lũy. Chủ nhiệm chính trị Trần Duyên Nghĩa .Cũng hy sinh! Cả trung đoàn thắt dải băng đen.” Các anh ơi, cái chết bất tử của các anh, sự hy sinh anh dũng của các anh đã càng thôi thúc đồng đội trả thù và “ĐÁNH! ĐÁNH! ĐÁNH ! Đánh tan tác sư đoàn 10 (mười) PonPot. Là quyết tâm của sở chỉ huy. Trung đoàn 24 đánh lai vu .Trả thù cho đồng bào Ba Trúc .Trả thù cho ...một phần...mất mát...hy sinh. Của chính trung đoàn! Sư đoàn 10 Pon Pot mất đứt số 0..còn 1. ( Mười còn một)”.Niềm vui chiến thắng “Sông Hậu mỉm cười Và vôi Tịnh Biên với trầu xanh Châu Phú Đỏ tươi Đất trời! ’’ .Nhưng bên đất nước bạn Campuchia lại đang đau thương tang tóc, bằng những câu thơ đanh thép, tác giả đã tố cáo tội ác trời không dung, đất không tha của bọn diệt chủng Ponpot đối với đất nước Campuchia “Từng sóc,từng phum,phủ trắng khăn tang. Với "Công xã" mà Ăng ca+ Búa rìu= chém giết .Đất nước Campuchia tê liệt. Dân tộc khơ me lụi tàn. Mấy triệu người bị giết dã man .Bằng búa rìu như thời nguyên thủy ’’. và trung đoàn 24 chưa được một ngày nghỉ ngơi , lại lên đường “Và Việt Nam hy sinh làm việc lớn .Cứu bạn thoát khỏi lầm than.Cho dù vừa đi qua chiến tranh .Nhiều khó khăn chồng chồng chất chất. Lại một lần nữa Hạt gạo chia ba bát cơm sẻ nửa .Và hy sinh máu xương vì nghĩa lớn ’’. Lại những ngày gian nan, vất vả, khó khăn thiếu thốn trăm bề trên đất bạn. “Mùa mưa đến là một trở ngại .Muỗi,vắt,đường trơn và sốt rét rừng….Gập ghềnh dốc đá chông gai. Hun hút thác sâu vực thẳm .Không có đường đi Không có điểm hẹn Âm u rừng già Ken dày rừng nứa rừng le Chắn lối. Cắt rừng Đêm tối Tiếng voi gầm! Cả trung đoàn........đói lả! Hái lá rừng thay rau. Củ rừng thay gạo Măng chua đuổi sốt rét.......giữa rừng già!. Vắt bùn đất được dăm ba....giọt nước! Lắng trong ống nứa ....thay nhau liếm. Cho lưỡi khỏi khô! Và cho dễ thở! ’’đọc những vần thơ đó lòng tôi thấy chùng xuống, thắt lại, thương các anh quá, các anh ơi. Trong khó khăn gian khổ, với lòng căm thù và ý chí quyết tâm cao hơn núi trung đoàn 24 đã phối hợp cùng sư đoàn chiến lược 312 sư đoàn 330 và sư đoàn 341 “Nhấc mẻ lưới mừng sinh nhật Bác 19 tháng 5! Xóa sổ sư đoàn 11 quân PônPot Truy kích! truy kích! như cỗ pháo tự hành Càng bắn......càng vui! Vì mục tiêu.........bị đánh tơi bời Trung đoàn 24 lập công xuất sắc! ’’ Rồi ..ngẹn ngào cười ra nước mắt khi các anh chiến thắng và về nước “ Đường về sân bay Pô-Chen-Tông rất xa .Bỏ đường chính,cắt rừng đi tắt .Tử sỹ trên vai...đã bốc mùi...phân hủy .Dìu thương binh nhích từng bước ....đạp trên đá tai mèo! Vách núi cao từng người đứng trên vai nhau Thành "Thang người" cheo leo vách núi .Lội suối,vượt sông lũ cuốn .Bỏ ba lô và lột áo quần. Cười như "nghé" khi vào bờ......thoát chết! Gian nan! Sân bay Pô-Chen-Tông Mưa to Cả trung đoàn tắm mưa như thời....thơ dại! Cọ kỳ thoải mái sau ba tháng.....tắm khô!” đúng là chỉ có những người lính trong cuộc của trung đoàn 24 mới miêu tả được rõ ràng, chi tiết, cụ thể những hy sinh, mất mát, sự chịu đựng, gian lao, vất vả của các chiến sỹ trung đoàn 24 anh hùng, để giành toàn vẹn chiến thắng cho ngày hôm nay, đất nước được bình yên. Bản trường ca trung đoàn 24 đã tái hiện cuộc sống và chiến đấu cũng như những trận đánh, chiến thắng vẻ vang của trung đoàn 24 trong cuộc chiến tranh biên giới Tây nam và cuộc chiến tranh làm nhiệm vụ quốc tế giải phóng đất nước Campu chia thoát khỏi họa diệt chủng Ponpot, để những người còn sống và con cháu chúng ta trên đất nước Việt nam hiểu rõ hơn về trang sử vàng của trung đoàn 24 anh hùng ,từ đó để sống sao cho xứng đáng với những hy sinh xương máu của các chiến sĩ ,để cho tổ quốc Việt nam thân yêu “ mãi mãi xanh tươi, đời đời bền vững” . Xin cảm ơn các anh, Cảm ơn tác giả, cảm ơn anh Nguyễn Mạnh Bình đã cho đăng giới thiệu bản trường ca trung đoàn e24 rất có ý nghĩa và giá trị lịch sử này, nhân dịp tết nguyên đán Quý Tỵ đang tới gần, chúc các anh lính Cụ Hồ, anh Nguyễn Văn Quân, anh Nguyễn Mạnh Bình, các CCB trung đoàn e24 và gia đình một năm mới sức khỏe, hạnh phúc, an khang, thịnh vượng.
- 2 - Viết bởi Hoàng Thái Tôn Tự hào là người lính Trung đoàn(11/01/2013 15:01:18)
- Tôi là người lính của E 24 Anh hùng, nhưng không có mặt tham gia chiến đấu cùng Trung đoàn trong chiến tranh biên giới Tây Nam năm 1978. Qua Trường ca "Chiến tranh biên giới và Bản trường ca Trung đoàn 24 Anh hùng" của Nguyễn Quân, tôi càng tự hào với truyền thống "Trung dũng, anh hùng" của E 24 Anh hùng. Với cách kể chuyện mộc mạc, chan chứa tình người, Trường ca của Nguyễn Quân đã phác họa đầy đủ chẵng đường giao lao, vất vả và hy sinh anh dũng của Trung đoàn trong cuộc chiến đấu chống giặc ngoại xâm và giúp bạn thoát khỏi thảm họa diệt chủng của bọn Pôn Pốt. "Ơi! mẹ oi! mẹ dạy chúng con. Hồn thiêng sông núi, Gấm vóc giang sơn, Dù một tấc cũng không để mất. Nay biên cương có giặc Và chúng con, Lên đường, Ra trận!". Tôi đã đọc đi, đọc lại nhiều lần. Xin cảm ơn Nguyễn Quân. Chúc Nguyễn Quân ngày càng mạnh khỏe, bình an./.
- 3 - Viết bởi Vũ Trung Kiên CCB E207 cảm nhận(10/01/2013 21:01:02)
- Đọc trường ca trung đoàn 24 của Nguyễn Quân tôi càng hiểu thêm về chặng đường gian lao vất vả và những chiến công của những người đồng đội thân thương. trung đoàn 24 anh hùng niềm tự hào của các CCB trung đoàn 207 và tất cả mọi người... Chúc Nguyễn Quân cùng các CCB E24 luôn mạnh khỏe
Thêm góp ý