-
KHÔNG LỜI... (Nguyễn Văn Quân)
(12/12/2011 21:12:01)
-
Anh ơi! Em viết xong rồi! Những câu cuối nhòe trong nước mắt! Dường như em chỉ gõ bằng cách đoán từ thôi anh ạ!..
Anh Quân ở Vũng Tàu gởi tin nhắn cho tôi như vậy. Tôi biết là anh viết về Kinh Bắc. Tôi cũng biết là anh viết sau dư âm của entry buổi họp mặt tại nhà anh Khải, CCB E24 ở Thuận Thành mà anh vừa đọc trên trang E24.com.vn. Nhưng quả thật đọc những dòng thơ từ trái tim đầy ắp nghĩa tình đồng đội của anh, chính tôi cũng rưng rưng nước mắt...
Chúng ta còn sống đến hôm nay để mà mơ mộng yêu đương, để mà Liền Anh Liền Chị, để mà hội ngộ nâng chén tâm tình. Chúng ta đã may mắn lắm! Vậy nên đồng đội ơi, ta nên nhớ: Biết bao bạn bè cùng trang lứa của mình, thời ấy họ còn trẻ lắm; thậm chí chưa một lần biết nụ hôn đầu! Họ đã ngã xuống cho Cuộc sống bình yên của chúng ta hôm nay, và đến tận bây giờ, họ vẫn bị vùi lấp ở đâu đó bên bờ kên góc ruộng...
Hình như bài thơ bị nghẹn giữa chừng vì tứ thơ ấy anh còn chưa viết hết. Bạn hãy góp phần viết tiếp nhé! (MB)
Liền anh liền chị có tự bao giờ
Mà "nghe em hát bài dân ca quan họ"
Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Tả hữu đôi bờ sông Thương bên trong bên đục
Hai dòng sông làm nên điệp khúc
"ơi con sông quê con sông quê
Con cá dưới sông cây trồng trên bãi . . ."
Mà ai nghe cũng chới với cõi lòng !
Ngồi sa lông Đồng Kỵ
Uống ly rượu Làng Vân
Kẻ ở người đi mang hồn quê truyền thống
Sông Tiền sống động
Đôi bờ xanh ngát nương dâu
Ở hai đầu rặt rìu hai làn dân ca êm dịu
Bèo dạt mây trôi sao mà yêu đến thế
Đờn ca tài tử thương lắm người ơi
"Người ơi người ở đừng về!"
Được tiết tấu thành sáu câu vọng cổ
Hỏi trên đời có gì đẹp hơn thế
Tình Bắc Ninh phủ nghĩa Tiền Giang
Sông Cầu đa mang,sông Tiền đền đáp
Phù sa ơi bồi đắp đồng bằng
Để lúa ngô khoai cứ xếp thẳng hàng
Như đội hình của đội quân xung kích
Địa danh Đình Bảng
Máu và hoa nhuộm đỏ đất anh hùng
Trương Công Định lừng lẫy chiến công
Sáu tỉnh miền Tây gương cờ khởi nghĩa
Sông Tiền ào ào sóng vỗ
Để bây giờ dừa trĩu trái xanh tươi
Sông cầu sông Thương cũng mỉm miệng cười
Anh chèo thuyền còn anh giăng câu thả lưới
Nước mát rượi và làn dân ca mát rượi
Cuộc đời kết trái đơm hoa
Cho tình đời vỡ òa trong nước
Cho tình người có sau có trước
Cho liền chị liền anh say dải yếm lụa đào
Cho sông Tiền thỏa nỗi khát khao
Cho điệu hò ngân vang trong bao la sóng nước
Cho mỗi con người ở mọi miền đất nước
Có ai quên điệu lý ngựa ô
có ai quên "Người ơi! người ở... đừng về!"
Dặt dìu hai làn dân ca quen thuộc
Sông ơi sông hãy dâng lên sóng lớn
Là dâng lên nghĩa nặng tình sâu
Là đau đáu ở hai đầu
Hai con sông quê cùng chung dòng chảy
Bắc Ninh ơi quê hương ta hỡi
Mỹ Tho ơi con cháu sinh tồn
Đời trai ngang dọc giang sơn
Đất lành chim đậu
Nhưng đớn đau còn đó
Nhưng băn khoăn trăn trở
Nhưng ngày quên ăn và đêm không ngủ
Bởi đồng đội ơi
Đồng đội ơi
Chúng mày nằm ở nơi nao
Mà tao
Và chúng tao
Bao nhiêu năm đốt đuốc tìm
Như mò kim đáy bể
Nếu chúng mày linh thiêng
Hãy ghé tai tao nói nhỏ
Chúng tao nằm ở đây
ở đây
Và ở đây
Bình và chúng mày ơi
Trong bao la đất trời
Trong bao la sông nước
Trong bao la màu xanh bát ngát
Trong bình minh đất nước hôm nay!
...
12/12/2011
NGUYỄN VĂN QUÂN
Mời bạn nghe lại bài KHÚC HÁT SÔNG QUÊ:
- 1 - Viết bởi Nguyễn Châu Anh cảm nhận bài thơ không đề của anh Nguyễn văn Quân(28/11/2012 11:11:31)
- Không lời nào nghe sao quá buốt. Nỗi đau thương xuyên suốt sóng Sông Tiền. Bao năm giữ sắc màu quân ngũ. xót xa lòng day dứt nỗi niềm dau. Kính gửi anh Quân CCB trung đoàn e24
- 2 - Viết bởi Nguyễn Thị Ngọc Châm đôi điều cùng tác giả(16/12/2011 21:12:35)
- xin nói ngay là anh Quân khá am hiểu về hai vùng đất Bắc ninh và Tiền Giang ( nhất là văn hóa hai miền quê ấy). Đọc thơ anh viết em nghĩ anh không bịa,không hư cấu,không luộc từ ngữ,nhào nặn để có một áng thơ khá hay,chân thật và xúc động bởi tính chính xác và chân thực.Mà đã là chính xác trong thơ ca thì thường là khô cứng,nhưng với bài thơ mà anh lấy nhan đề là Không lời thì khác,nó êm dịu,mượt mà,tha thiết đồng thời nhức nhối nỗi đau bao trùm day dứt suy tư xuyên qua hai thế kỷ của những người còn sống với đồng đội đã hy sinh. Anh nói về đất Bắc Ninh với "salong Đồng Kỵ" với rượu Làng Vân với địa danh Đình Bảng là anh nói đến đất Kinh Bắc với làng nghề truyền thống với sản vật mà không chỉ lưu thông trong nước mà còn vươn ra thị trường ngoài nước và anh đã khéo léo" Ngồi salong Đồng Kỵ uống ly rượu Làng Vân" là anh nói đến giàu sang phú quý (ngồi salong Đồng Kỵ một bộ salong 10 món có giá mấy chục triệu đồng thậm chí hàng trăm triệu đồng uống rượu Làng Vân và ngân nga vài điệu dân ca quan họ thì đó là mơ ước,là khát vọng của rất nhiều người.Nhưng sâu thẳm trong giờ phút lãng du với men rượu và "dải yếm lụa đào" ấy là nỗi tái tê ẩn khuất trong máu,trong tim về đồng đội đã hy sinh còn nằm ẩn khuất trong bao la sông nước dưới tán lá xanh bát ngát của sông nước Cửu Long mà suốt mấy chục năm ròng hương lạnh khói tàn mà lúc các anh ngã xuống như Hiền Lương đã viết" Môi hồng đạn xé" cảm thương xót xa đến thế là cùng! Các anh đã đi đường xa gánh nặng và các anh vẫn đang đi mà gánh còn nặng,đường còn xa bập bềnh sông nước,ngàn vạn trùng khơi để kiếm tìm đồng đội mình đó là đức hy sinh của người lính,là điểm nhấn,là nút thắt của nhân cách con người- những người được sinh ra và lớn lên trong đói nghèo của thập kỷ 60,70 của thế kỷ 20 nhưng thấm đậm nhân văn của nền văn minh lùa nước mà đồng bằng châu thổ sông Hồng và châu thổ Cửu Long là hai đại biểu. " hai con sông làm nên điệp khúc,ơi con sông quê con sông quê" Không lời mà là lời âm vang sông núi,âm vang hồn quê làng xã,âm vang lương tri và liêm sỉ," sông ơi sông hãy dâng lên sóng lớn,là dâng lên nghĩa nặng tình sâu". Xin cảm ơn anh Quân,cảm ơn trang e24.com.vn đã cho em một cảm xúc "tơ vò trăng khuyết" trên đường đời máu và hoa của các anh. Trân trọng và thương yêu hết thảy các anh! Em gái: Ngọc Châm
- 3 - Viết bởi Bùi Xuân Bính Đồng đội tôi nằm lại mãi mãi dọc bờ sông Tiền(16/12/2011 07:12:59)
- "Ơi con sông quê, sông quê. Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ...." Biết bao đồng đội của chúng tôi nằm lại bên bờ sông Tiền. Chiến tranh đã lùi xa ! Đồng đội tôi không còn dịp nào về lại con sông quê tắm mát. Thương quá đồng đội ơi!
- 4 - Viết bởi MẠC DUY TIẾN ĐÃ LÀ ĐỒNG ĐỘI KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC QUÊN CÂU THƠ NÀY(13/12/2011 20:12:01)
- đoc bài thơ của ANH QUÂN VIẾT TRÊN TRANG CỦA TRUNG ĐOÀN và những lời tâm đắc của đồng đội tôi cũng là thành viên của trung đoàn luôn tâm đắc VÀ luôn nhắc nhở bản thân KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC QUÊN CÂU THƠ NÀY CON NGƯỜI LÀ GIỐNG HAY QUÊN CÓ GIÓ QUÊN QUẠT,CÓ TRĂNG QUÊN ĐÈN NGÀY NAY ÁO LỤA KHĂN HỒNG ĐỪNG QUÊN CÁI THỦA LÂU SỒNG RIỀM BÂU, DÒNG SÔNG LƠ LỬNG NHỊP CẦU,CON ĐÒ NẰM ĐÓ TỪ LÂU QUÊN RỒI NGƯỜI TA NHƯ ĐŨA CÓ ĐÔI,, CÒN ĐỒNG ĐỘI TÔI NẰM, GẦN BỐN MƯƠI NĂM TRĂN TRỞ, CHÚNG MÀY ƠI VUI NHIỀU RỒI,,, SAO CHẲNG NHỚ TỚI TAO, CÁI THẰNG BẠN CÙNG CHIẾN HÀO VỚI MÀY ĐÓ, CÓ NHỚ KHÔNG ,HAY SƯỚNG QUÁ QUÊN RỒI...... TAO NẰM ĐÂY MÀ BUỒN CHO SỐ PHẬN....
- 5 - Viết bởi Hiền Lương Cảm nhận về bài thơ Không lời của tác giả Nguyễn Quân(12/12/2011 23:12:00)
- Không lời, đúng là không lời nào tả xiết được tâm trạng của tôi khi đọc bài thơ trên, tôi đã khóc òa lên như một đứa trẻ, cảm nhận được nỗi đau của các anh khi nghĩ về những người đồng đội đã khuất với những xót xa, thương tiếc, day dứt nhưng cũng không kém phần tự hào. Để có màu xanh đất trời, màu xanh sông nước hôm nay ,là xương máu bao đồng đội đã ngã xuống, bao đồng đội trở về với những vết thương đau khi trái gió trở trời, cùng vết thương rỉ máu trong tim khi hằng đêm nghĩ về những đồng đội đã khuất còn quá trẻ " môi đang tươi đạn xé, chưa bao giờ được hôn ".Thật là xúc động khi giờ đây các anh trên mọi miền đất nước ,với biết bao lo toan cuộc sống đời thường trong thời bão giá này ,khi cái tết đang đến gần, vẫn đóng góp kinh phí, vẫn đốt đuốc đi tìm đồng đội, vẫn trăn trở những vần thơ để gửi gắm tâm tư tình cảm, để nhắc nhở chúng ta những người được hạnh phúc sống trên đất nước Việt nam ngày nay không được giây phút nào quên qua khứ đau thương và hào hùng, không được quên những đồng đội thân yêu đã ngã xuống cho bình minh đất nước hôm nay. Xin cảm ơn các anh những người lính bình dị nhưng thật tuyệt vời.