-
CHUYỆN LÍNH BINH NHÌ
(05/01/2020 13:01:27)
-
Lê Anh Thiệm là một thầy giáo, nhưng trước hết, và cuối cùng, anh vẫn luôn mang phong thái người lính, một cựu binh thời chống Mỹ. Nhiều năm nay, anh luôn cộng tác với trang Báo Xuân của website E24,com.vn. Anh có cách nhìn, thẩm định và cảm nhận rất tinh tế trong những bài tiểu luận, phê bình văn học. Anh viết truyện ngắn súc tích, chặt chẽ. Lần này, anh gởi về cho trang Báo Xuân của E24,com.vn một bài thơ mang đậm cảm xúc người lính. Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn (MB)
CHUYỆN LÍNH BINH NHÌ
Tác giả Lê Anh Thiệm |
Tết này anh vẫn ở đất phương Nam
Trời vẫn xanh vẫn tỏa sắc nắng vàng,
Lại nhớ quê mình cuối đông rét đậm
Lất phất mưa bay hoa tím đường làng.
Anh vẫn nhớ một mùa xuân xa lắm,
Lính binh nhì về phép để đi B,
Gió đông bắc lồng lộng thổi tái tê
Mong gặp em dồn chân anh bước gấp.
Đường trơn trượt anh bước cao bước thấp
Giày chiến binh bì bõm lội đường dài
Tìm đến nơi ngọn đèn đang thao thức
Nói lời yêu thương, hẹn ước ngày mai.
Nhưng tiếng yêu chẳng bật khỏi vành môi,
Nơi anh đến là chiến trường khói lửa,
Bao lớp người ra đi không về nữa
Lỡ không về thương bạc phận duyên em.
Mười ngày phép trôi đi chẳng êm đềm,
Anh lại khoác ba lô về đơn vị.
Vấn vương buồn trước giây phút chia ly
Tim ngập ngừng giữa kẻ ở người đi.
Em tiễn anh cuối nẻo con đường làng,
Sáng đầu xuân sao hoàng hôn trong mắt?
Làn môi thắm sao nụ cười héo hắt?
Chưa xa nhau đã ngàn lần ly biệt!
Đêm hành quân anh nhớ quê tha thiết,
Võng Trường Sơn sàng lọc ánh sao trời
Ngôi sao nào nhấp nháy cuối trời xa
Hay mắt em thao thức ở quê nhà?
Giọt sương đêm khẽ rơi qua kẽ lá
Anh bâng khuâng xao xuyến đến vô cùng,
Có phải giọt xuân rơi vào đôi má
Thành lúm đồng tiền xoáy anh quay quắt?
Sắc đào nào rơi vào làn môi thắm
Để nụ cười em bám anh rất chặt?
Đêm hành quân anh băng ngầm vượt dốc,
Quai ba lô xiết ghì căng lồng ngực,
Gối mỏi, chân chồn lại gặp mắt em
Đôi mắt bông đùa, đôi mắt động viên.
Đôi mắt ấy cho anh bao sinh lực
Chân cứng đá mềm, tim anh rạo rực.
Đỉnh Trường Sơn mòn vẹt dưới gót giầy,
Đỉnh Trường Sơn mạnh chân anh tiến bước.
Hết Trường Sơn về đồng bằng sông nước,
Võng quyện hương tràm ngan ngát lan xa,
Anh nhớ không nguôi hương bưởi quê nhà
Thoang thoảng tóc em trong ngày đưa tiễn.
Đêm công đồn anh hòa mình trong cỏ
Nghe hương bưởi thì thầm khe khẽ gọi,
Vượt đi anh! Hãy vượt qua lửa đạn!
Hết chiến tranh hương bưởi đợi anh về.
Đất nước khải hoàn tôi trở về quê,
Như trời đêm bỗng bừng ánh sao Khuê,
Lòng rộn ràng tìm nụ xuân trên má
Lòng rộn ràng vui hương bưởi quê nhà.
Anh sẽ đến nơi ngọn đèn thao thức
Anh sẽ nói lời yêu thương chân thực,
Bằng trái tim rực lửa của ước mong,
Bằng sức mạnh công đồn lúc xung phong.
Nhưng hỡi ôi! Ước mơ đã tiêu vong,
Con đò nhỏ đã cất mái sang sông,
Tìm nơi bến mới cắm sào neo đậu
Tim tan vỡ anh giấu vào im lặng.
Tình đơn phương sao khó nói em ơi!
Năm tháng trôi, sao tim vẫn bồi hồi,
Vẫn nhớ ngày lính binh nhì về phép,
Lúm đồng tiền xoáy mãi chẳng phôi pha!
Tp HCM 19/12/2019.
Lê Anh Thiệm