-
KHÁT VỌNG TRONG EM
(01/01/1970 01:01:00)
-
Nguyễn Quân, CCB E24 hiện ở tại Vũng Tàu, vừa điện thoại cho tôi, khoe là đã viết xong bài thơ gởi đăng trên E207, và chuyển tiếp Email cho tôi với yêu cầu: Nhờ anh xem lại và cho đăng trên website E24. Ngẫm lại cũng lạ: Cái anh chàng Quân này, đã từng là Trưởng Ban Tuyên Huấn của E24 thời chiến tranh Biên giới, vậy mà tính vẫn cứ tếu táo như là còn trẻ lắm. Và nhất là sau khi đọc những bài thơ của "cô bé" Hiền Lương đăng trên trang E207 thì có lẽ Văn Quân đã có rất nhiều cảm xúc để viết những lời tự bạch và những vần thơ cũng... rất lạ. Xin dẫn đăng nguyên văn bài viết của Nguyễn Văn Quân, giới thiệu cùng các bạn!
Tôi vào 207 net.vn.thăm đồng đội xưa,thăm chiến trường cũ.
Thời đạn bom máu lửa, xác đồng đội phơi hàng rào mà muốn khóc cũng không khóc nổi vì nỗi đau quá đỗi,vượt qua cảm xúc thông thường.
Ngày ấy nước dừa và củ đậu thay cơm trong vòng vây giặc là "sang" lắm ,nên chúng tôi đều "Khỏe như Voi" trong thiếu đói.
Nay thăm lại "Vườn ươm",xót xa những hạt giống không "nảy mầm" và đã trở thành huyền thoại,thành cổ tích hát ru. Tôi gặp được Hiền Lương mà lạ quá,chưa quen. cứ ngỡ là lính 207 chính hiệu. nào ngờ dòm kỹ(Vì mắt mờ......tai điếc " được" ôm quả pháo khoan năm 1973 ở Bến Tre) thì hóa ra Hiền Lương là bóng hồng trong màu xanh:
Đất này đất của màu xanh
Cây xanh màu đước,nước xanh màu trời
Áo em xanh ngát cuộc đời
" Hai sao" lấp lánh ánh ngời.... nước non!
(Hiền Lương là trung tá mà lỵ)
Và thế là tôi cứ lang thang,lang thang như kẻ hành khất(Ăn xin) muộn màng ở "Làng 207" và cứ lẩm nhẩm,ú ớ "Xin làm người hát rong" của Trần Long Ẩn!
Và cuối ngày thì tôi biết được danh tánh của đồng đội tôi và tôi sững sờ như "Từ Hải" tronh dáng chiều Vũng Tàu của những năm đầu thế kỷ 20! trước "Nàng Kiều" đa đoan,đa cảm và đa.......tinh thần!
Và cứ thế,cứ thế! tôi cứ đi và con đường chẳng gần lại chút nào,may thay,tôi là lính nên càng đi chân càng dẻo,đếch sợ!
Tôi đến được Bá Biên hoành tráng là công,là của của (của những người còn sống) là sự tri ân cần thiết với gần ba trăm đồng đội tôi vào cái ngày định mệnh mùng 3 tháng 10 năm 1973 ấy.
Tôi gặp Hiền Lương nhễ nhại mồ hôi trong hoàng hôn Mộc hóa, trong áo vải từ bi,trong quân phục xanh xanh và lấp lánh gương mặt rạng ngời sau chuyến"hành quân" vất vả từ HN vào.
Từ xa lạ đến dần dần quen qua 11 (mười một) bài thơ mà "Chị" Hiền Lương viết về các anh 207 mà tình yêu của HL gửi đến các anh thật dung dị thật nên thơ,thật mơ và thật thật. lắng đọng,thủy chung,sắt son như cội nguồn sông đều bắt đầu từ núi và đều chảy ra biển cả bao la.
Em đứng đó là trời đất của ta
Máu các anh đã đổ
Em cười rạng rỡ
Nhưng lòng quặn thắt nỗi đau.
Đá Biên oi! Đá Biên!
Bản hùng ca bất tử!
Và từ cảm xúc cuối năm"Chiều Vũng Tàu" giàn khoan phun dầu lên cho Tổ Quốc, tôi viết bài thơ KHÁT VỌNG TRONG EM thân mến tặng Hiền Lương và cũng là tặng cho cuộc đời đáng yêu và đáng sống hôm nay!
Em là ai
Bằng thịt,bằng xương hay huyền thoai?
Em là ai
Mà một đời khắc khoải
Với nỗi đau nhân thế trần gian?
Em là ai
Mà tím ruột bầm gan!
Với khát vọng ơn đền nghĩa trả
Em là ai
Sinh linh của tạo hóa sống ở trên đời
Hay là Phật ở trên cao?
Em là ai
Mà thấm đẫm nhân văn
Mà thủy chung son sắt
Em là ai
Mà mọi việc như sắp đặt
Hồn thơ-Biển rộng- dãy Ngân Hà?
Em là ai
Mà tất cả nhạt nhòa
Trong quá khứ thương đau
Trong tương lai tươi sáng
Em là ai
Trong hiện tại như biển lặng
Giàn khoan-giếng dầu đất nước phồn vinh!
Em là ai
Mà góc khuất mái đình
Là cây đa giếng nước
Là tình cây và đất
...........................
Em là ai
Là ai?
Mà khát vọng trào dâng
Khát vọng sống
Khát vọng yêu thương
Khát vọng xẻ chia
Khát vọng "Hiền Lương"
Khát vọng đơn sơ
Nhưng trào dâng sức sống
Nhưng chói lòa
Tất cả!
Một Tình Yêu!
Khát vọng trong em
Yêu thương rát bỏng con tim
Và tâm hồn bốc cao lửa cháy
Khát vọng trong em
Thương các anh nằm đấy
Như thương chính máu xương da thịt của mình!
Khát vọng trong em
Là đức hy sinh
Giản dị như gừng cay muối mặn!
Khát vọng trong em
Trải qua bao mùa nắng
Bao mùa mưa
Bao mùa heo may
Bao mùa giông bão
Mà vẫn lung linh như hạt nắng giữa chiều Đông!
Vẫn non tơ như hạt mới nảy mầm
Trong dòng đời ồn ào và ........vô cảm!
Khát vọng trong em
Là khát vọng sồng
Sống hết mình-trung thực-hy sinh!
Khát vọng trong em
Là điểm tựa nghĩa tình
Để làm nên một nhân cách lớn!
Khát vọng trong em
Là một tình yêu lớn
Mà em dành cho mất mát ở đời
Khát vọng trong em
Là khát vọng ........cười!
Giòn tan trong khó khăn,chết chóc
Khát vọng trong em
.....Là khát vọng khóc
Nước mắt tưới mát những nỗi đau!
Khát vọng trong em
Khát vọng bắc cầu
Nối vòng tay lớn
Mọi người xích lại gần nhau
Xóa nhòa khoảng cách!
Khát vọng trong em
Đau đáu hai đầu nỗi nhớ
(Thương các anh sáu mươi tuổi rồi đã có ai chưa?)
Khát vọng trong em
Được mang hoa sữa
Hoa của tình yêu nồng nàn hương.......con gái!
Hoa sữa đường Thanh Niên,Cửa Nam khắc khoải
Mãi mãi hướng về nam!
Em mang vào tặng các anh
Một chút nghĩa tình cô em gái
Để các anh nâng hoa sữa trên tay
Cho ấm lòng trai....nơi chín suối!
Khát vọng trong em
Mong các anh ngất ngây trong ....hoa sữa!
Trời hôm nay đẹp quá
Hà Nội,thu bánh cốm xanh rờn
Thơm thơm hương đất
Mặn mùi mồ hôi người trồng cấy
Khát vọng trong em
Ngày ấy các anh đi
Chiều tà thấp thoáng
Bóng hồng trong mơ!
Khát vọng trong em
Các anh từ lòng mẹ...Chui ra
Và các anh ngã xuống
Vẫn nguyên si......... hơi sữa
Vấn vương,xót xa,nghẹn ngào,khôn tả!
Khát vọng trong em chỉ có thế thôi
Thương các anh chưa biết đến nụ hôn
Và hơi thở nồng nàn trong trái tim người con gái
Thương các anh trở lại
Nguyên si hình hài tạo hóa đã trao
Em thấy các anh vẫn cười rạng rỡ!
Vũng Tàu,đêm cuối năm 2012
Bãi sau dậy sóng,bãi trước huyền ảo lunh linh
Nguyễn Quân, CCB E24 Anh Hùng
Góp ý(1)
- 1 - Viết bởi Hoàng Thái Tôn Cùng với Nguyễn Quân về bài thơ gửi tặng Hiền Lương(03/01/2013 22:01:14)
- Tôi là đồng đội với Nguyễn Quân (lính E24 Anh hùng)và biết Nguyễn Quân qua trang web của CCB Trung đoàn. Những ngày cuối năm 2012, tôi may mắn gặp Nguyễn Quân tại thành phố Hồ Chí Minh. Đúng là lính. Mới gặp nhau mà đã cảm thấy như thân thiết từ bao giờ. Qua trò chuyện, tôi biết Quân rất quý cô gái Hiền Lương nào đó. Nay đọc bài thơ Nguyễn Quân viết tặng Hiền Lương, tôi cũng "quý" Hiền Lương giống như Nguyễn Quân. Trước hết, Hiền Lương là người lính, là đồng đội với chúng ta, chị đã vượt lên số phận, vượt qua nỗi đau riêng để đến với những người lính đã quên mình hy sinh vì Tổ quốc. "Em là ai? Mà một đời khắc khoải, Với nỗi đau nhân thế trần gian? Em là ai? Mà tím ruột bầm gan! Với khát vọng ơn đền nghĩa trả...". Thơ của Nguyễn Quân phải nói rằng "rất thật", đặc biệt lại thể hiện tình cảm "rất thật" với Hiền Lương. Khi anh biết chị từ Hà Nội vào Đá Biên (Long An) mang theo hương vị của mùi hoa sữa, thì anh viết: "Em mang vào tặng các anh, Một chút nghĩa tình cô em gái, Để các anh nâng hoa sữa trên tay, Cho ấm lòng trai....nơi chín suối!". Tôi không phải là người biết bình thơ, nhưng qua bài thơ Nguyễn Quân viết tặng Hiền Lương, tôi không những quý anh mà còn quý cả tấm lòng của cô gái Hiền Lương và rất trân trọng với những "Khát vọng "Hiền Lương"". Với tình cảm của mình, tôi xin chúc chị (Hiền Lương) mạnh khỏe, bình an. Chúc Nguyễn Quân lúc nào củng khỏe, cũng vui và cũng "tếu táo" như nhận xét của Mạnh Bình. Hoàng Thái Tôn CCB E24 tại Nha Trang
Thêm góp ý