-
Bốn mươi năm rồi bạn ơi
(20/07/2012 19:07:41)
-
Đã bốn mươi năm rồi bạn ơi!
Tôi có hứa sẽ đưa bạn về với mẹ.
Nhưng biết làm sao
Khi bạn đã hòa vào trong lòng đất
Quê bạn Hải Phòng và mãi ở Tiền Giang./.(Hoàng Thái Tôn)
Cầu chúc hương hồn Liệt sỹ Nguyễn Văn Giống
C13- E24 hy sinh ngày 19/ 7/1972 mãi mãi ngàn thu
Bốn mươi năm rồi bạn ơi!
Nằm ở đâu sao không về với mẹ?
Bạn hy sinh khi còn trai trẻ
Tuổi hai mươi sức sống tràn trề.
Bốn mươi năm rồi bạn có nhớ chăng?
Ngày ấy, chúng ta cùng chung một lớp
Đèn, sách miệt mài, mơ ước tương lai
Tuổi thanh xuân luôn hướng tới ngày mai.
Nhưng chiến tranh, Tổ quốc gọi sức trai
Gác đèn sách, chúng ta cùng nhập ngũ
Nắng thao trường, ngày đêm rèn luyện
Vượt Trường Sơn, chẳng quản đá tai mèo.
Sáu tháng luyện rèn, bốn tháng hành quân
Đời chiến sỹ đã quen dần sương gió
Dù Trường Sơn đèo cao, vách đứng
Càng gian lao nhiều càng yêu quý nhau hơn.
Vào chiến trường, bạn và tôi hăm hở
Được đánh trận đầu, được hô tiếng “xung phong”
Nhưng bạn ơi! Mất mát và chiến tranh
Là một điều không bao giờ tránh khỏi...
Ngày đơn vị ém quân Cai Lậy
Tôi nghe tin bạn đã hy sinh
Lòng tôi quặn đau như đứt từng khúc ruột
Thương bạn nhiều, thương mẹ mãi mất con.
Ngày giải phóng, tôi về thăm nhà bạn
Đất Đồ Sơn, nắng nóng cát phù sa
Nghe bộ đội về thăm nhà- mẹ đón
Mẹ ôm tôi, mẹ khóc, mẹ rầy yêu...
Đã bốn mươi năm rồi bạn ơi!
Tôi có hứa sẽ đưa bạn về với mẹ.
Nhưng biết làm sao
Khi bạn đã hòa vào trong lòng đất
Quê bạn Hải Phòng và mãi ở Tiền Giang./.
Hoàng Thái Tôn
Ngày 19/7/2012
- 1 - Viết bởi Bùi Ngọc Là (24/07/2012 22:07:51)