-
GIÓ VÙNG CAO
(06/01/2012 11:01:52)
-
Đây là thơ tôi viết tặng Nông Văn Thị, CCB E24 và tặng chung đồng đội.
Tôi lấy vợ cuối năm 1976, không áo cưới, không hoa, không pháo... chỉ
vì không có bạn, không có đồng đội. Nhưng chúng tôi không thấy thiệt
thòi, và sống luôn hạnh phúc. Sự bình dị, không phô trương, nét truyền
thống là tất cả những gì chúng ta mong muốn.
Ninh Văn Phái quá đẹp giai bên người vợ thật xinh tươi! Ai bảo chúng
ta đã già? Tôi yêu tất cả! Hãy làm sôi động lên website của chúng ta.
Hãy sống hết mình vì hạnh phúc của mình, của đồng đội. Tết đến xuân về
mong sự xum vầy khắp trong Nam ngoài Bắc. Hãy dâng hoa lên đồng đội đã
hy sinh. Hãy hướng về tương lai con cháu mình, cho mãi mãi hoà bình,
hạnh phúc! ( Nguyễn Trọng Hùng)
Nguyễn Trọng Hùng
Gió vùng cao
Ào một cái hắn về
ngọn gió núi không quá ồn ào
mát lịm thành phố trẻ
Hắn bảo: Mai kia tớ cưới con!
Ngày xưa cưới hắn
lọc cọc đạp xe hắn tìm
bạn lính chục năm chiến trường sinh tử
giờ sống thay cả phần bạn đã hy sinh
hạnh phúc phải có nhiều đồng đội!
Hắn người Dao quần trắng, họ Bàn
Vợ hắn cũng người Dao nhưng họ Triệu
- Gió vùng cao này vừa cũ vừa già
như bộ quần áo lính
Hắn cãi:
- Vùng cao không nói gió già gió cũ
gió rừng không complê…
Hắn kể chuyện thành phố
chuyện trưởng giả học làm sang
con trai con gái muốn nổi đình đám
muốn nổi bão phố thị
thuê áo váy mất con lợn tạ
Người già tức lắm
con trai con gái nhiều đứa cũng tức
Xưa ngọn gió cưới vợ xanh áo lính
chân mang dép caosu đế đúc
đẹp như chàng trai trong lễ Cấp sắc
Giờ phải nhìn váy cô dâu vướng cầu thang
nhìn chú rể rúm ró trong bộ đồ tây
chẳng ra ai
chẳng phải người Dao mình…
Đúng hẹn tôi lên
làng Dao vui như hội
thanh niên nam nữ, ông già bà cả đều mặc quần áo dân tộc
cô dâu đội mũ có dải dây đính đồng bạc nhỏ xinh
Tôi thốt lên:
- Đẹp như con công ấy!
Hắn bảo:
- Ngọn gió phố phường cũng thổi lời trong trẻo à
ưng cái bụng không?
Hai má ửng hồng
cô dâu khoe bộ trang phục bà ngoại may
bà ngoại làm gió rừng xao động
đến lượt mẹ, gió rừng lại lung linh
Và nay
rừng trẻ lại
gió núi không bao giờ cũ
gió rừng không bao giờ già…
Thành Tuyên, 7-2011
- 1 - Viết bởi Bùi Xuân Bính-CCB D269-QK8 Chuyện Trăm năm(09/01/2012 10:01:48)
- Kính gửi Anh Nguyễn Trọng Hùng! Đọc bài thơ của anh sao mà nhớ về ngày xưa và ngẫm về cuộc sống hiện tại hôm nay đặc biệt là đối với những người lính CCB. Những đám cưới của những CCB sau chiến tranh khốc liệt và những đám cưới hôm nay. Cám ơn anh đã nói hộ chúng tôi rất nhiều điều. - Bùi Xuân Bính- CCB D269-QK8- Đồng bằng Nam Bộ.
- 2 - Viết bởi ninh văn Phái thông tin đồng đội(07/01/2012 11:01:37)
- đọc 'gió vùng cao' của nhà báo trọng Hùng, đồng đội tôi, mà thấy len lén trong lòng.vì đã gợi nhớ lại những hình ảnh xa xưa được coi làm kỷ niệm. anh Hùng và anh Quân ơi? hình như tôi và các anh đều là dân Nam Hà cả mà. chung một chiến hào thời trai trẻ giờ đây mỗi người một nơi. song tuy xa mà gần vì có website E24.com vậy chúng ta những người tham gia E24.com hãy làm sôi đọng lên nhờ Mạnh Bình gúp sức. 61 mùa xuân di qua thú chơi báo xuân , đọc báo xuân là thú vui nhất đấy nhà báo Trọng Hùng ạ. nghe anh kể về đám cưới vùng cao, tình tiết khúc triết mà hay quá cuốn hút lòng người . nhân dịp xuân nhâm thìn năm nay anh viết về mùa xuân chiến khu việt bắc cho anh em đọc vui anh nhé. cảm ơn anh chúc anh và gia đình vui tết đón xuân an khang thịnh vượng
- 3 - Viết bởi Nguyễn Văn Quân Tán gẫu cùng bác Hùng(06/01/2012 17:01:48)
- Thưa bác Hùng! Em đọc bái thơ "Gió Vùng Cao" của bác và em được biết thêm về văn hoá cưới hỏi của người Nùng người Dao nơi địa đầu Tổ Quốc. Đúng là gió thì không bao giờ cũ,dù là gió núi,gió biển hay gió đồng quê mà luôn trẻ trung tươi tắn.Bác đã khéo léo dùng hình tượng ngọn gió hay nói đúng hơn là thông qua một đám cưới để bác giới thiệu về văn hoá cưới hỏi nói riêng và văn hoá vùng cao nói chung.Quả thật em chưa biết nhiều về văn hoá vùng cao,nói bác đừng cười ở phía Bắc em mới được đến Bắc Ninh là xa nhất bác ạ,còn những tỉnh được dãy Hoàng Liên Sơn và dãy Đông Triều ôm ấp bao bọc chở che thì em chưa được đặt chân đến bác ạ. Nay được đọc thơ bác em thấy khoái vì được biết thêm về một nền văn hoá dù mới ở mức hẹp bác ạ. Thưa bác,em chỉ am hiểu những nét đại cương về văn hoá lúa nước của đồng bằng Bắc bộ mang nền văn minh sông Hồng và những khái quát về đờn ca tài tử của xứ miệt vườn sông nước Cửu Long là hai vùng đất mà cuộc đời em gắn bó nhào nặn bác ạ. Thưa bác! bác quê Nam Định còn em thì ở Hà Nam mà tâm hồn và nhân cách được gió đồng bằng ru ngủ tuổi ấu thơ,được bồi đắp bằng phù sa và sự mát trong của sông Hồng,sông Đào,sông Đáy,sông Châu. Nay bác lên phố núi với gió núi,còn em thì xuống biển với gió biển (anh lên rừng,em xuống biển) mà lúc nào cũng đau đáu về gió đồng bằng phải không,thưa bác? Ngày bố mẹ cưới nhau Đưa đón dâu bằng binh đoàn xe. . .Đạp Hai chiến sỹ một xe Xe đạp thồ thì cõng thêm chú nhóc Thế cũng là sang lắm Chú rể đèo cô dâu trên chiếc mifa ...đi mượn Bố thùng thình trong bộ Tô Châu Đi dép nhựa Tiền Phong trắng bốp Đầu cũng rẽ ngôi Cho tươm tất,cho . . .oai! Mẹ thì súng sính Quần phíp áo sơ mi...bẻ cổ Chân tha đôi guốc gộc gỗ xà cừ Không phấn không son Mặt trần mộc mạc không nhẫn không hoa Không cả dây chuyền Đầu,cổ,tay,tai cứ trơn tuồn tuột Tóc túm hai tai nhìn cũng khá điệu đàng Và như thế cũng đã rất là sang Cả làng cứ tấm tắc khen Đám cưới anh sỹ quan bộ đội...Lắm tiền!? . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ông trưởng tộc có thâm niên ê a thưa gửi Kính cụ,kính ông trên. . .bà dưới! Cùng chú cô,chú cậu,chú dì Kính quan viên hai họ Cùng anh em bè bạn gần xa Nội phi,ngoại tắc (Phi nội,tắc ngoại) Hôm nay ngày lành tháng tốt Bướm lượn chim bay mọi người về đây Chứng kiến lễ thành hôn vu quy bái tổ Chuyện vợ chồng là cái duyên cái số Nó vồ lấy nhau! Xin nhà trai nhận dâu Còn nhà gái nhận rể Bác có đôi lời nói cùng hai cháu Chuyện trăm năm chăn gối phải êm Việc sinh nở phải giữ thường xuyên Mỗi năm một lứa! Đất nước đang binh đao đạn lửa Nếu không sinh không nở Lấy ai tòng quân Trời sinh voi thì trời sinh cỏ Cứ đẻ hết trứng cho dân tộc được nhờ Anh không được trăng hoa Chị không được lãng du miền đất lạ Anh về đơn vị Quên nhiệm vụ để thương nhớ vợ hiền Chị ở nhà cũng cần phải quên Ruộng nương đồng áng Để tập trung thương nhớ chồng xa Hai bên thông gia Không nên thành thông giáo Mà nên nấu cháo nuôi nhau Mong hạnh phúc hai cháu bền lâu Đến đây bác xin kính cáo. . . . . . . . . . . . . . . . . Chuyện đám cưới ngày xưa Huyền thoại trong đói nghèo thiếu thốn Là đám cưới của lính Biết nói thế nào cho đúng nghĩa đây?