Những người lính thời chống Mỹ xa quê hương vào Nam chiến đấu khi tuổi đời còn rất trẻ. Có rất nhiều người còn chưa hề biết đến tình yêu là gì. Trong số ấy, nhiều người đã ngã xuống và đến cuối đời họ "vần con trai...". Nhưng cũng có nhiều người có người yêu xong chiến tranh và thời gian như lưỡi dao chia lìa đôii lứa họ. Và cho tới tận bây giờ, nó vẫn cứ cắt cứa trong tim biết bao người; khắc khoải nhớ về ngày xửa ngày xưa... Xin trân trong giới thiệu trích đăng một bài thơ viết về một tình yêu như thế của tác giả Bút Thép, cựu chiến binh E.24 anh hùng!

 

 

Tác giả Bút Thép đang đọc bài thơ của mình cho đồng đội nghe trong chuyến du lịch Về Thăm Chiến Trường Xưa

 

NỖI NHỚ PHÚ THỌ CỦA TÔI

 

(Tặng người em gái năm xưa)

...

Kỳ lạ thay chiều Phú Thọ

Mưa phùn đông? Mà sao ướt áo

Cứ hiện lên ray rứt trong tôi

Đường Hùng Vương mưa rơi rơi

Hàng liễu xanh mờ tóc ướt

Đưa em đi trên phố  Việt Trì

Chợ Việt Trì xôn xao níu bước

Phú Thọ ơi! Ta cùng em về và biết

Đê sông Hồng xanh như mắt em

Nước sông Hồng đỏ như nước mắt

Em vui buồn thuở ấy cùng ta

***

Trên bốn mươi năm qua

Đôi ta được mấy ngày giữa lòng quê Mẹ?

Đêm đêm ngắm sao trời vời vợi

Ta nhớ về Phú Thọ lắm em ơi! 

 

Tác giả: BÚT THÉP