Nhà văn Hồ Tĩnh Tâm từng là người lính thuộc trung đoàn 207, luôn sát cánh bên trung đoàn 24 trong những năm kháng chiến gian nan ở các tỉnh Miền Tây Nam Bộ; đặc biệt là trận phối thuộc cấp sư đoàn trong "Chiến thắng Ngã Sáu_bằng Lăng" ở Cái Bè, Tiền Giang ngày 11/3/1975... Tôi có giới thiệu với anh một bài thơ đầy chất lính của anh Nguyễn Quân, CCB.E.24. Anh đã giới thiệu và có viết lời bình bài thơ này trên trang của anh (http://hotinhtam.vnweblogs.com). Xin trân trọng giới thiệu với Đồng đội E.24 anh hùng và các bạn lời bình của nhà văn Hồ Tĩnh Tâm về bài thơ này!...(Mạnh Bình).
Nhà văn Hồ Tĩnh Tâm
ĐỒNG ĐỘI TÔI
(Nguyễn Quân- E24)
Ôi thương lắm đồng đội ơi!
Ôi thương quá đồng đội tôi!..
Lũy tre làng thân quen mà lạ lẫm...
Tác Giả: Nguyễn Quân
10/02/2011, 00:25
Đọc và ngẫm từ những lời , những câu rứt ruột của đồng đội trên trang Mạnh Bình mà ray rứt, xót xa. Rất iếc, những nỗi niềm này chỉ cánh lính chúng ta thấm ngẫm với nhau. Nếu như những "ông lính" công thành nhờ vạn cốt khô một thuở nếu như đọc và thấm ngẫm, nỗi niềm cánh lính... thì những đồng đội chũng ta không mãi cảnh ...ngày về trắng tay
Nhớ có lần tôi tặng cho một ông tướng một rò cây môn thục - loại cây mà hầu như người lính trận nào cũng từng ăn thay cơm , thay rau nhưng thời gian hó...nhưng ông tướng này vứt lăn lóc đâu đó ...chết tàn chết lụi... Ngỡ ông ấy không biết chăm cây, tôi gửi lại làn 2...nhưng cây cũng héo tàn giữa vườn cây cảnh sum suê giá bạc tỷ trong vườn...Ngờ ngợ...nhân ông ấy vào công tác tại Nha Trang, muốn kiếm cây cảnh...tôi ngỏ lời tặng một gốc hoa sim..nhưng ông ấy cứ chỉ gốc cây bằng lăng hoa tím... bảo : Thích cây bằng lăng hoa tím ...thuỷ chung (trời ơi, cây Hoa Sim cũng tím ...chiều hành quân tím chiều siưm biền biệt đấy thôi - (Hữu Loan) ) Thì ra ông ta chỉ "bíêt chơi" cây đắt tiền, chứ không "biết chơi" cây nghĩa..
Tôi tặng cây bằng lăng, nhưng kèm theo bụi cây môn thục lần 3...cùng với bài thơ ngắn:
Một thời bom đạn tơi bời
Một thời môn thục, một thời nhớ nhau
Thiên niên kỷ mới trang đầu
Cây thành sự tích, nhuộm màu thời gian
Rằng canh môn thục từng chan
Tựa vào nhau giữa đại ngàn trường sơn
Rằng ăn trong đạn, ngủ trong bom
Một thời để nhớ, nhớ hơn một thời
Than ơi... Cây mon thục lại..héo quắt, lụi tàn
bài thơ thì ông ấy gá vào gốc cây bằng lăng rồi cũng lất phất bay đâu đó
BUỒN
02/02/2011, 00:42
THEO DÕI THƠ, VĂN VÀ NHỮNG LỜI BÌNH CỦA CÁC ANH TRONG NÀY ĐÃ CHUYỂN TẢI LÊN NET - THỜI ĐẠI CỦA @ THÔNG MINH. ĐEM NHANH CHÓNG MỌI TIN TỨC GẦN XA ĐẾN MÀ TẶNG CHO NHAU. NHỮNG NỖI NIỀM CHẤT CHỨA CÔ ĐỌNG THEO DO`NG THỜI GIAN, CÒN MÃI LÀ TÌNH NGƯỜI TRỞ TRĂN VUI, BUỒN CÓ NHAU...
MT ĐỌC MÃI MÀ KHÔNG MUỐN RỜI KHỎI TRANG CHỦ BLOGS NHÀ VIETNAM, ĐÓ CÁC ANH, CÁC CHỊ Ạ!
THÔI,
CHIẾN TRANH CÒN, LÀ CÒN NHIỀU CẢNH MẤT MÁT ĐỚN ĐAU HƠN NỮA...
HÒA BÌNH, LO DỰNG XÂY CŨNG CÒN NHỮNG BĂN KHOĂN, BỨT RỨT, LO ÂU QUANH QUẨN TRƯỚC MỌI CUỘC SỐNG TRONG, NGOÀI...
VẪN CÒN NHIỀU MỆT MỎI ĐỂ KHẮC PHỤC ĐẤU TRANH GIỮA XẤU VÀ ĐẸP, GIỮA GIÀU VÀ NGHÈO...!!!
CHÚNG TA HÃY CÙNG NẮM TAY NHAU -
CHÚC NHAU NHỮNG LỜI XUÂN CA SẮP ĐẾN BÊN THỀM NHÀ CỦA CHÚNG TA -
AN LẠC, AN HÒA, AN VUI TRONG TÌNH THƯƠNG ĐẠI ĐỒNG CỦA NGƯỜI VIỆT NAM VÀ CỦA CẢ THẾ GIỚI CON NGƯỜI -
LÀ KẾT ĐOÀN, LÀ YÊU THƯƠNG, LÀ GIÚP ĐỞ VÀ CHIA SẺ MÃI CHO NHAU VẬY!
BUỒN
Hồ Tĩnh Tâm
Có những đêm thơ thẩn thức cùng trăng
Ta bước đi, không ra ngoài chiếc bóng
Đời như sóng bạc đầu theo hy vọng
Tai buồn nghe eo óc giọng gà khuya
Mắt sầu vương sương ướt đầm đìa
Không chi cả cũng thương từng ngọn cỏ
Trời là rộng, lòng ta không là gió
Sao lang thang đến được chốn vô cùng?
Thôi, đành lòng… đánh đắm tuổi sau lưng…
CÁC ANH Ạ!
ĐỒNG ĐỘI CHÚNG TA -
NGỒI LẠI VỚI NHAU MÀ CÒN CÙNG NHAU NGHE NHỮNG BÀI CHÚC MỪNG XUÂN AN LẠC, THÁI HÒA VẬY!
MT CŨNG CHÀO GIA ĐÌNH CỦA ANH MẠNH BÌNH BÊN QUÊ NHÀ NỮA NHÉ!
KÍNH THĂM
http://www.youtube.com/watch?v=2ymHbSoizuU
CHÚC XUÂN AVT -1960
http://www.youtube.com/watch?v=8bVZ7ywUunY
ĐÓN XUÂN - HAPPY NEW YEAR -
MỪNG XUÂN TÂN MÃO 2011!
******************************
PHÓ NHÒM MT NƠI ĐÂY - XIN CHÀO CÁC ANH, CÁC CHỊ NƠI QUÊ NHÀ VIỆT NAM...
VÀ XIN CHÚC MỪNG NĂM MỚI AN BÌNH ĐẾN VỚI TẤT CẢ NGƯỜI THÂN CỦA MT NỮA NHÉ!
ĐÀN CHIM HẢI ÂU ĐÓN MỪNG MÙA XUÂN GIÁ LẠNH,CO RO TRÊN MÁI NHÀ NƠI ĐÂY...!
QUÊ NHÀ BƯỚC VÀO THỀM XUÂN MỚI TÂN MÃO 2011 - AN VUI & HẠNH PHÚC...
BÊN NÀY BƯỚC VÀO LỄ HỘI ĐUỔI RÉT LẠNH MÙA ĐÔNG -
LỄ FASNACHT LUZERN 2.2011...
13/01/2011, 18:52
Tản mạn cùng anh Hồ Tĩnh Tâm
Kính gửi anh Hồ Tĩnh Tâm. Thưa anh: Đọc lời bình của anh về bài thơ "Đồng đội tôi",Tôi cảm nhận rằng cả không gian trước đây và ngày nay anh em mình đã và đang đứng đều như nghẽn lại.Thật vô lý, không gian bao la rộng lớn như vậy làm sao mà nghẽn lại được? Nhưng rất có lý đó anh, này nhé: Không gian trước đây là không gian sống và chết,là dũng cảm và hèn nhát, là thắng hay bại mỏng manh như sợi chỉ và có thể xóa đi bất cứ lúc nào.Vinh quang đồng hành cùng nhục nhã (thắng là vinh - bại là nhục).Còn không gian bây giờ là giàu và nghèo, ấm no và đói rét. Cơ hội ngày xưa của anh em mình là cơ hội của đất nước, của dân tộc với ý chí độc lập - tự do và sau đó là hạnh phúc. Đó là hồn thiêng sông núi và lời hiệu triệu của Đảng,ý nguyện của cả dân tộc không cho phép chúng mình tính toán thiệt hơn, càng không cho phép chúng mình hèn nhát đào tẩu để nương thân trong nỗi đau chia cắt hai miền đất nước. Chỉ có đánh và đánh và chấp nhận hy sinh dẫu biết rằng ở hậu phương những người mẹ, người vợ héo mòn trong cảnh:
Em nhớ anh nhiều đêm không ngủ
Con khóc hoài làm em cũng khóc theo
Anh nhớ gửi về manh áo cũ
Ủ cho con em đỡ nhớ anh nhiều.
Nỗi đau giằng xé kẻ ở người đi và những cuộc chia ly... mãi mãi ấy anh em mình coi nhẹ tênh, có toan tính gì đâu phải không anh? Bởi chúng mình có niềm tin(dẫu ngây thơ)và chính niềm tin ấy giúp chúng mình chân cứng đá mòn, đường xa gánh nặng nhưng vẫn cười như... nghé anh nhỉ? Còn cái không gian hiện tại của anh em mình thì anh đã mổ xẻ hết rồi.Mà anh Tâm này, bố mẹ (hoặc ông bà anh) đặt nhầm tên cho anh rồi đấy, anh nên đổi thành Hồ Động Tâm thì có lý hơn. Bởi tôi biết anh cũng máu me lắm, anh muốn xé cái Tâm của mình thành hàng ngàn mảnh nhỏ để lì xì cho tất cả đồng đội nhân dịp xuân Tân Mão đến gần. Nói vậy cho đúng kiểu miệt vườn Nam bộ anh nhỉ?Anh là Hồ Động Tâm, mạn phép xin được gọi anh như vậy. Cám ơn anh về lời bình, mong anh rượu uống cả lít không say, đi hát thì hát rất dở , chỉ được món múa là dẻo tay thôi.Chúc anh và gia đình sức khỏe, may mắn, thành công! Hy vọng tình đồng đội gắn bó keo sơn và được đón tiếp anh ở Vũng tàu, uống không say không về nghe anh(mà đã say thì về thế quái nào được!) Chào anh!
Nguyễn Quân.
13/01/2011, 16:27
Hồ Tĩnh Tâm ơi ! Chỉ có những người lính sau chiến tranh được vinh hạnh hưởng cuộc sống trên đất nước thanh bình như hôm nay mới cảm nhận hết những dòng thơ,những lời tâm sự mà Hồ Tĩnh Tâm cũng như Nguyễn Quân đã bộc bạch.Chất lính vẫn còn nguyên vẹn như những ngày nào cách đây gần 40 năm. Cám ơn Hồ Tĩnh Tâm,cám ơn Nguyễn Quân đã nói hết, nói thay những tâm tư,tình cảm của những người lính chúng mình.